Ngạc nhiên với một Geneva, Thụy Sĩ rất lạ
(Giúp bạn)Đằng sau những con phố sang trọng, nhộn nhịp, phía sau những trụ sở ngân hàng nổi tiếng lại là một Geneva bình lặng, không hề in dấu chút sang trọng nào…
Nói đến thành phố Geneva của Thụy Sĩ người ta hay nghĩ tới các loại đồng hồ danh tiếng, ngân hàng nổi tiếng an toàn, đài phun nước Jet d’Eau phun cao trên 140m, những đồng hồ hoa ngay bên vệ đường… Nhưng tôi đã gặp một Geneva hoàn toàn khác.
Lâu nay rất nhiều người lầm tưởng Geneva là thủ đô của Thụy Sĩ vì thành phố được mệnh danh là thành phố ngoại giao này nổi tiếng hơn cả thủ đô Bern của đất nước thanh bình. Cũng như nhiều thành phố du lịch ở châu Âu, Geneva có Swisspass dành cho dân du lịch bụi, sử dụng các phương tiện giao thông công cộng tham quan thành phố khoảng thời gian nhất định với giá rẻ. Tuy nhiên, tôi không thử “món” này vì có người quen ở Geneva mà chỉ tận dụng vé xe buýt miễn phí vào thành phố dành riêng cho khách du lịch lấy trên máy tự động tại sân bay.
Lấy khu vực Nations Square làm tâm điểm, có thể đi bộ đến trụ sở UN với cái ghế gãy một chân nổi tiếng hoặc đến ILO, WHO, WCC, WILO, WTO, UNHCR… Bên cạnh việc tập trung các trụ sở của các tổ chức quốc tế, để làm nên tên gọi “Geneva International”, Geneva còn nổi tiếng bởi phố Mont Blanc cực đắt đỏ với các cửa hàng đồ hiệu danh tiếng hay hồ Léman ngay giữa thành phố nước xanh biếc như nước biển.
Nhưng đằng sau những con phố sang trọng, nhộn nhịp, phía sau những trụ sở ngân hàng nổi tiếng lại là một Geneva bình lặng, không hề in dấu chút sang trọng nào.
Tôi vào Manor - kiểu như đại siêu thị, đủ các thứ từ quần áo, trang sức, gia dụng, thực phẩm của các hãng nổi tiếng thế giới, sau đó bước ra bên hông tòa nhà và không khỏi ngạc nhiên khi lạc ngay vào một khu chợ.
Không giống chợ cuối tuần ở các nước châu Âu chuyên bán đồ dùng, quần áo, thảm... khu chợ này hoàn toàn như một chợ cóc. Trên vỉa hè là những chiếc sọt cũ kỹ đã xỉn màu đựng các loại rau củ. Trong chợ thỉnh thoảng xuất hiện một giàn móc phơi đủ loại quần áo để bán mà người ta khó phân biệt được hàng mới hay hàng đã qua sử dụng. Phóng tầm mắt khỏi chợ, tôi bắt gặp khu nhà cao tầng với những cánh cửa sơn đỏ, vàng, xanh.
Tất nhiên ở thành phố nào cũng vậy, cũng có khu phố sang trọng và khu phố bình dân. Nhưng quả thật chứng kiến điều này ở Geneva thì thật ngạc nhiên. Sau những gì sang trọng nằm uốn lượn bên bờ hồ Léman, tôi lạc vào những con hẻm sâu hút, hai bên tường vôi nham nhở. Trong mỗi hẻm như thế người ta đều làm những thanh sắt to bự để khóa xe đạp, mỗi xe đạp được khóa bằng… ba chiếc khóa.
Cuối hẻm là khoảng sân nhỏ có vài đứa trẻ lấm lem đang chơi trò đuổi bắt, thỉnh thoảng túm được nhau lại hét vang sung sướng. Còn người lớn lại tìm ra công viên để chơi những quân cờ khổng lồ.
Bên cạnh những con phố xe hơi của đủ các hãng sang trọng trên thế giới đỗ thứ tự và những chiếc canô, du thuyền tạm thời phủ bạt trong mùa lạnh giá trên hồ Léman cũng có những nơi xe máy dựng lung tung, cái xuôi, cái ngược, cái đổ nghiêng đổ ngả.
Còn một Geneva khác nữa khi tôi đứng trên đỉnh nhà thờ Saint - Pierre, nhà thờ nổi tiếng của thành phố, nhìn ra xa. Geneva hiện lên với những mái nhà cao, thấp xen kẽ chẳng cái nào ăn nhập với cái nào, cái nào cũng như muốn chen với cái khác.
Khám phá một Geneva rất khác ấy không làm tôi thất vọng. Ngược lại, khi trở về nhà, điều tôi kể với mọi người không phải là sự hào nhoáng, an toàn của thành phố hay sự béo ngậy, ngọt ngào của các loại phomát, chocolate nổi tiếng xuất sứ Thụy Sĩ mà là hình ảnh khiến tôi dừng lại ngắm rất lâu.
Đó là những khóm tre, trúc được trồng ở trước của khu văn phòng tại Nations Square - thứ cây khiến mỗi người con đất Việt nhớ về quê nhà mỗi khi gặp ở đâu đó trên đất khách...