Làm gì với nỗi nhớ?
(Giúp bạn)Bạn đã bao giờ bật khóc vì quá nhớ một người, nhưng lại chẳng thể gọi điện, nhắn tin hay gặp mặt?
- 1
Soạn tin sms:
Đừng nghĩ rằng việc soạn tin nhắn rồi không thể gửi là một điều đau khổ. Bạn hãy viết một sms bày tỏ hết tấm lòng của mình. Bạn đang nhớ người đó ra sao, nhớ những điều gì và bạn mong được gặp họ thế nào.
Gửi một tin “I miss you” đúng là sẽ làm lòng bạn nhẹ nhõm hơn không? Hay lại mang và tim bạn một chuỗi nặng sự lo lắng bồn chồn “họ nghĩ gì về mình khi nhận được tin nhắn đó? Mình ngốc quá sao lại nhắn cái tin ấu trĩ như thế…”. Gửi đi và giữ lại, điều gì làm bạn thấy thoải mái hơn? Hãy lựa chọn cách khiến bạn thoải mái hơn ở lâu dài chứ không phải vài giây ngắn ngủi.
- 2
“8” với người bạn thân:
Chat chit hay nói chuyện thỏa thuê với người đó về những vướng ngại trong lòng bạn về người đó sẽ phần nào giúp bạn tạm quên đi nỗi nhớ. Hãy cứ nói, cứ chia sẻ và than thở, rồi lâu dần bạn sẽ nhận ra“có bấy nhiêu chuyện mà nói đi nói lại mãi, mình còn thấy chán nói chi là bạn mình…”
Đến khi bạn nhận ra câu nói ấy đang tồn tại trong suy nghĩ thì cũng chính là lúc bạn đã gạt bỏ một cái tên ra khỏi trái tim hoàn toàn.
Tại sao bạn nhớ họ? Họ có xứng đáng với nỗi nhớ đó?:
Hỏi lòng 2 câu này và tự tìm ra câu trả lời để biết rằng mình có đang thật sự mong nhớ một con người hay chỉ là cảm xúc “theo thời”. Thích ai đó nghĩa là khi xa phải nhớ họ. Một nếp suy nghĩ rất mặc định khiến bạn cư xử đúng theo “cấu trúc” ấy lúc nào không hay. Bạn có thật sự đang nhớ?
Nhớ - đó là khi mà bạn muốn được gặo người ấy ngay lúc này dù bạn đang đắp mặt nạ hay mặc quần đùi ngố không chịu được. Chẳng quan trọng bạn đang làm gì hay trong bộ dạng nào, chỉ cần người đó xuất hiện trước mắt và được nhìn thấy họ là bạn mãn nguyện rồi.
Nếu người đó biết bạn mong nhớ họ, họ có vui? Nếu bạn biết rằng họ không thích việc có một người như bạn đang dành tình cảm cho họ, càng biết rằng họ không thoải mái với sự nhớ nhung, với nỗi đau mà bạn đang chịu vì đơn phương yêu họ. Thì mong bạn, đừng NHỚ nữa. Vì họ không xứng với tình cảm của bạn rồi…
- 3
Khi nỗi nhớ quá dễ dàng để “thỏa mãn” thì…:
…thì tình yêu cũng sẽ sớm lụi tàn. Nếu bạn nhớ một người nhưng dễ dàng gọi điện, dễ dàng nhắn tin, ở gần xịch nhau dễ dàng có thể chạy sang gặp mặt thì sớm muộn gì một trong hai “khổ chủ” cũng sẽ phát chán với chuyện tình này.
Đúng là cảm giác nhớ rất khó chịu vì nó luôn khiến ta ray rứt không yên, lòng bồi hồi lo lắng mãi. Nhưng đó mới lại chính là gia vị nên có trong tình yêu – như ghen vậy. Một tình yêu không thể tồn tại lâu nếu không có gi vị thương nhớ. Một cặp đôi sẽ khó bền vững vì lý do “chán nhau” nếu quá dễ dàng thỏa mãn cảm giác “nhớ”.
Đôi lúc không phải cứ nói ra được từ “nhớ” với một người là bạn đã có thể nhẹ nhõm cõi lòng. Thật ra chính những giọt nước mắt rơi vì bạn không thể cất lời lại chính là chất xúc tác mạnh mẽ nhất khiến tình yêu trong cả bạn và người ấy lớn dần lên.
Còn tình đơn phương? Đúng, cảm xúc nhớ sẽ khiến tình yêu bạn lớn dần lên, nhưng thực tế phũ phàng sẽ liên tục “bỏ đói” mong ước của bạn. Đến một lúc, tình yêu đơn phương kia cũng sẽ tự biết “ra đi” vì đã hình thành một thói quen mới ở bạn. Thói quen: không gặp vẫn sống được.