Nhật ký ngày mưa thu

09:47 22/09/2015

(Giúp bạn) -Em đếm từng hạt mưa thu như đếm những giọt nắng của bầu trời xanh trong ban chiều xuyên qua em. Cô bé như muốn gom những hạt mưa thu long lanh giấu trong túi áo.

Tuổi học trò hồn nhiên mơ mộng. Một cơn mưa, một bầu trời trong vắt cũng để lại trong trẻ thơ những sắc thắm không dễ nào nhòa theo nhịp điệu thời gian. Đó là cuộc sống giản đơn khi có một cô bé hòa nhịp cùng cơn mưa thu. Một mùa đong đầy trong miền nhớ tuổi hoa là một khúc ca trong trẻo theo chân cô bé con vi vu trên những ngọn đồi. Một trang nhật ký lật lại, chợt nhớ cơn mưa thu ngày xưa...

 

Trời xanh lắm, trời hôm nay xanh như mặt biển gọi em về trong trí nhớ. Nó ngắm bầu trời trong veo như vết chân son em qua để lại bao luyến lưu. Hình như nó thích mảng màu xanh đó quá đỗi. Và dường như đối với nó bầu trời xanh bao la kia chỉ là vết chân son bé xíu trong bao la vũ trụ. Mùa thu đẹp mỹ miều nếu như không có cơn mưa mùa thu hôm ấy làm ướt áo em.

Chiều thu, đỉnh đồi Măng Đen,

Lấm tấm những hạt mưa be bé rơi rơi ngang qua tầm mắt em. Vậy là bầu trời trong xanh đã nhón chân, nhường chỗ cho cơn mưa mùa thu ngang qua. Trong đôi mắt trong veo của em không còn những mảng màu xanh trong của bầu trời vẫy gọi mà những hạt mưa nặng trĩu bắt đầu rơi làm áo em nhòe ướt. Khóm hoa dại trên tay em cũng dần ướt, tay em đón những hạt mưa thu nhẹ long lanh.

 

Mưa thu rơi, nhẹ rơi, nhẹ rơi

Em đếm từng hạt mưa thu như đếm những giọt nắng của bầu trời xanh trong ban chiều xuyên qua em. Cô bé như muốn gom những hạt mưa thu long lanh giấu trong túi áo, như yêu thương lắng đọng đong đầy trong em. Cô bé nghiêng đầu uống những giọt mưa thu trong vắt như uống những vì sao tinh túy của thiên nhiên.

Ngọt,

Ngọt lịm,

Ngọt vị tháng năm,

 

Một chiều mưa là một chiều em rong ruổi trên sườn đồi. Rong ruổi với những giấc mơ thuở còn bé. Rong ruổi với từng hạt mưa thu ngọt đầu môi, ấp ôm tháng năm về với đôi tay hoa. Em đi trong mưa trên dải đồi cao Măng Đen ngát xanh những ước mơ, ngát xanh hạnh phúc, ngát xanh những yêu thương đong đầy.

Lê Thị Minh Khoa

Comments