Có phải phụ nữ nhâm tuất lận đận tình duyên?
(Giúp bạn)
Chẳng hiểu có ai cùng sinh năm nhâm tuất (1982) và cũng lận đận về tình duyên là thế ko? Nhưng lắm khi nghĩ, cảm thấy mình thật buồn và chẳng biết nên phải làm sao...
Nếu nói mình là một người đẹp hay tài giỏi, mình có lẽ ko dám nhận. Nhưng với kiến thức, công việc ổn định và ngoại hình ưa nhìn, thế nhưng sao mình vẫn lận đận trong tình duyên hết năm này qua năm khác. Đôi lúc cảm thấy cuộc đời thật trớ trêu và bất công, khi mà mình vốn là một người coi trọng gia đình và coi gia đình là trên hết, chỉ mong có một sự yên ổn, nhưng lại ko được như mình mong muốn...
Yêu và lấy một người mà gia đình kịch liệt phản đối, mình tin là mình có thể làm được với tình yêu thương và sự tận tâm của mình, nhưng cuối cùng, vì nhiều lý do mà mình đành ngậm ngùi chia tay... Chưa đăng kí kết hôn, chỉ mới làm đám cưới, 4 tháng thôi nhưng nó lại khiến mình ám ảnh trong suốt thời gian dài, mặc cảm, tổn thương...tự kỉ
Mới đó thôi, cũng đã 4 năm trôi qua... Vết thương xưa vẫn chưa lành lại thì bây giờ, mọi việc lại đổ ập lên mình...
Mình vốn là người kín tiếng nên chẳng có mối quan hệ giao lưu bạn bè nào đáng kể... đi làm và về nhà...
Mọi người hối thúc mình kết bạn, làm quen, mình chẳng biết phải bắt đầu từ đâu...
Tìm được người ưng ý thì họ lại ko chấp nhận được quá khứ của mình...
Lẽ nào những phong tục và hủ tục ấy khắc nghiệt đến thế sao? Tại sao nếu 1 người con gái hư hỏng, quen hết ng này đến ng khác vẫn có thể dễ dàng kết hôn, còn mình, chỉ vì từng kết hôn 1 lần thì ngta lại e dè khi đến với mình. Chẳng lẽ cuộc đời này bất công đến vậy?
Muốn tìm một nửa của mình, muốn kết bạn hay giao lưu đối với mình thật khó... Cũng đầu U30 rồi còn gì, bé bỏng gì đâu mà tham gia hội nhóm... Cao thì với chẳng tới, thấp lại chẳng muốn màng, mình có phải là đứa tệ hại gì đâu... Tại sao tình duyên cứ lận đận mãi thế này... Thật chẳng biết làm sao để thoát ra lối mòn luẩn quẩn này nữa...
Mình cũng sinh năm 82 nè.. Nhưng khác với bạn là chưa lập gia đình, không cảm thấy Yêu nổi giai & chưa nghĩ tới chuyện đó..
Mình thì ngoại hình cũng ưa nhìn, nếu không nói là hấp dẫn, công việc cũng ổn định, ở công ty thì cũng rất "đảm đang", cũng co nhiều giai mết, nhưng nhìn thấy giai là t chán rồi.. (Nói tới giai việt giai tây ở đây là đụng chạm ngay.. hehe).. Chỉ tiếp xúc 1 tg ngắn là lại nhìn thấy các tính cách mà giống các mẹ trên WTT ca thán trên này là t chạy ngay.. Có lẽ tại t cũng Đang có những suy nghĩ tiêu cực với giai khi gặp những người đàn ông xung quanh, trong gia đình, ở công ty, bạn bè như vậy..
Mẹ t cũng hối thúc t suốt ngày, thậm chí là khóc lóc.. Nhưng mà t rằng thì mà là ko vội, cứ từ từ.. Nếu t gặp 1 ng đàn ông mà t cảm thấy t có thể chấp nhận được thì t sẽ kết hôn.. T không muốn lấy chồng mà phải khổ như vậy cả.. Lấy chồng là để chia sẻ cs với nhau, chứ không phải là lấy về để phải phục vụ Chồng, rồi chưa tính lại gặp phải mấy ông đã gia trưởng, thiếu hiểu biết lại còn tỏ ra nguy hiểm nữa.. =)).. Chả hiểu sao mẹ t đã khổ thế mà lại cứ muốn t phải lấy chồng cho bằng được chỉ để giữ sĩ diện thôi..
Bây giờ t thấy rất thoải mái với cs của t, rất thích là đằng khác, tự do, ko ràng buôc.. Tuy nhiên, chắc 1 vài năm nữa thì cũng phải nghĩ đến việc có con.. T cũng nghĩ là sẽ trở thành single mom như 1 vài mẹ trên này.. T thấy cs thế còn hơn là lấy chồng mà cũng như không, lại còn mệt mỏi, áp lực nhiều hơn nữa.. Tất nhiên là, mỗi người có cách nghĩ & sự lựa chọn hướng đi cho riêng mình.. Bạn đã kết hôn rồi, nhưng bạn vẫn muốn có 1 cs gd đúng nghĩa.. Sự thật đó cũng là mong muốn của phần lớn phụ nữ thôi.. Nhưng nếu chưa thể, thì bạn cũng đừng vội, tận hưởng cs độc thân đi.. Bạn cứ để những điều đó ám ảnh throng đầu rồi đến lúc gặp 1 ng nào đó, bạn sẽ không nhìn thấy hết đc con người của ng ta đâu.. Vì cái ý nghĩ phải kết hôn cho bằng được đã che lấp hết mọi thứ rồi.. Thế nên, cứ enjoy cs của bạn bây giờ đi..