Sốc với chiêu PR vô đối của nữ diễn viên lạ hoắc
(Giúp bạn)Mọi thứ đằng sau bài phỏng vấn 'chấn động' của cô diễn viên vô danh đều mờ mịt, trừ một thứ: tên tuổi và sự nghiệp của cô bỗng dưng ai cũng biết.
Dư luận hiện tại nói chung đã phát ngán với mọi thứ chiêu trò của những "nghệ sĩ" theo đuổi ước mơ nổi tiếng. Chụp hình nude, khoe ngực, bảo vệ môi trường hay tất tần tật những thứ đại loại phô bày cơ thể đều được xếp vào dạng "ít tiềm năng" trở thành sao. Tự thú nhận mình là người đồng tính và từng quan hệ với nhiều người như vậy - có sao đâu, nhớ dùng các biện pháp an toàn là được. Khoe giàu có, khoe quan hệ - xin chúc mừng, nhưng tại sao thấy ít đi làm từ thiện? Nói chung, phản ứng của phần lớn độc giả đối với những vấn đề tương tự là không mấy tích cực, cơ bản là tại nó đã có quá nhiều.
Bán dâm hoặc bị ... tố hiếp dâm có vẻ khả quan hơn, tuy nhiên cái giá phải trả để trở thành người nổi tiếng sau những vụ việc này là quá lớn. Bởi vậy, ít ai dám can đảm lựa chọn mấy vụ việc kiểu này để tự PR. Sau Châu Việt Cường - một thời làm mưa làm gió các trang tin mạng, nay lại trở về hát hội chợ với cái biệt danh đình đám "ca sĩ hiếp dâm", hẳn nhiều người sẽ cho rằng đỉnh cao của việc tạo scandal cũng chỉ dừng lại ở mức độ đó. Tuy nhiên, sức sáng tạo của con người là không giới hạn và một lần nữa, scandal "sống sạch" của một cô diễn viên lạ hoắc đã chứng minh chân lý: không có gì là không thể, miễn là người ta dám sống với ước mơ!
Bài phỏng vấn với nội dung tự khẳng định mình ngoan và sạch sẽ của cô nàng chắc chắn sẽ không thu hút được mấy người đọc, bởi nó na ná như rất nhiều câu chuyện "người tốt việc tốt" lan tràn trên mặt báo. Có điều, nó hút khách hơn nhiều ở chỗ nhân vật chính đã khôn ngoan "đu theo" một tên tuổi lớn: nhạc sĩ Hà Dũng.
Với cách giật tựa đề cực shock "Kiều nữ từ chối làm gái bao của Hà Dũng", vô số người đọc đã hăm hở nhảy vào xem cô gái can đảm và đáng trân trọng đó là ai. Kết quả: họ thỏa mãn hoàn toàn với việc biết rành rọt mặt mũi, tên tuổi, quê quán và các dự án sắp tới của cô nàng, tuy nhiên việc "từ chối làm gái bao" xem ra lại mịt mù như chính sự nghiệp trước đó của cô.
Chẳng có một dòng chữ nào thể hiện việc nhạc sĩ Hà Dũng từng có lời đề nghị khiếm nhã dành tới cô, ngoài một câu chuyện tẻ nhạt và đượm sắc màu huyễn hoặc được nhân vật chính trình bày. Cũng có thể cô đã quá nhạy cảm với câu hỏi: "Em có muốn được làm người nổi tiếng không" (nếu đây là sự thật), tuy nhiên sau vụ việc này, chắc tất cả những người trong giới nghệ thuật phải hết sức cẩn thận và cảnh giác trước việc tiếp xúc với cô diễn viên vô danh và giàu lòng tự trọng. Biết đâu đấy, một cái bắt tay thân thiết ngay ngày mai cũng có thể lên mặt báo với lời trình bày: "Tôi bị người ta ... sàm sỡ!".
Có điều, sau câu chuyện ỡm ờ và mịt mờ giữa cô và nhạc sĩ Hà Dũng, hàng loạt câu chuyện "mặn mà" và đầy chân thực đã được khui ra. Tới lúc này, người đọc hoàn toàn có thể thỏa mãn với mục đích chứng kiến những "hiểm họa" của chân dài khi gia nhập làng giải trí, tuy nhiên sự thắc mắc lại tới ở một điều: những nhân vật tiếp theo trong câu chuyện lại ... bí ẩn một cách bất thường.
Chẳng có một cái tên nào cụ thể, thay vào đó là những chức vụ chung chung: đạo diễn A, trợ lý đạo diễn B và điểm chung của những "người vô hình" đó lại là xấu xa và trơ trẽn một cách vô cùng chân thực. Cách cô miêu tả tỉ mỉ, chi tiết từng cú điện thoại, từng câu nói của "những người xấu" đó khiến độc giả không khỏi nảy sinh lòng khâm phục về trí nhớ phi thường của cô gái can đảm, ngặt nỗi có một điều cô lại vô tình bỏ quên: "khui ra" tên tuổi thực của những kẻ đó, như cách cô từng làm với nhạc sĩ Hà Dũng!
Phải chẳng những cái tên đó không "hút khách" như tên tuổi của nhạc sĩ Lời nguyện cầu, hay bởi nhiều lý do tế nhị khác khiến cô chưa muốn làm phải chường mặt trên báo chí? Hay bởi vì nếu công khai những cái tên có thật kèm theo hàng loạt thông tin giật mình kia, những đơn kiện sẽ tới tấp được bay ra? Hoặc cô còn muốn "để dành" cho những lần phỏng vấn tiếp theo để tự hâm nóng tên tuổi của mình?
Dù theo cách nào đi nữa, cái cách nói ra sự thật kiểu "nửa vời" đang khiến cho sự trung thực trong những lời nói của cô ít nhiều suy giảm. Nhất là khi song song với những thông tin nửa mập mờ, nửa "câu chuyện cảnh giác" kia, chân dung nghệ thuật của cô diễn viên trẻ vô danh đã được lồng vào đầy chân thực và khéo léo: sinh năm bao nhiêu, đang làm gì và đã đóng bao nhiêu bộ phim, sắp tới sẽ có những dự định gì?
Nhưng có lẽ, đối với cô như vậy cũng là quá đủ. Nghề nghiệp chính của cô là diễn viên chứ không phải đang phục vụ trong cơ quan an ninh văn hóa. Độc giả muốn tin hay không tin cũng được, miễn sao nhắc tới cô, người ta sẽ ồ lên: "À, cô diễn viên không làm gái bao đây!" - vậy là cũng mãn nguyện rồi!