Thủy Tiên và tuổi thơ đầy cay đắng
(Giúp bạn)Kể từ khi bước chân vào làng nhạc Việt và được biết đến đầu tiên với vai trò “Người tình âm nhạc” của nhạc sĩ Quốc Bảo, chưa bao giờ cái tên Thuỷ Tiên gây được sự chú ý của dư luận như trong thời gian qua.
Bất kể đó là dư luận tốt hay xấu, là khen hay chê thì 2 năm qua cũng là 2 năm thành công của Thuỷ Tiên khi buộc dư luận phải chú ý đến mình. Xây dựng hình ảnh “Công chúa tuyết trắng”, đảm nhận một vai nữ chính trong phim “ Ngôi nhà hạnh phúc” cũng với việc phụ trách phần lớn phần nhạc của phim; mối tình rùm beng với cầu thủ nổi tiếng Công Vinh và hang loạt scandal về ảnh nóng, về những lời phát biểu “ bạo miệng” với truyền thông.
Trong gần 2 năm trở lại đây, kể từ sau khi rời xa nhạc sĩ Quốc Bảo, cái tên Thuỷ Tiên mới thực sự “HOT”. Có người khen, có kẻ chê, ít người yêu nhưng nhiều người ghét, nhưng ai cũng thừa nhận Thuỷ Tiên đã và đang khẳng định vị trí của mình trong làng giải trí, từng bước thực hiện “ước mơ nổi tiếng” mà cô đã vạch ra ngay từ khi còn nhỏ. Bất chấp chuyện có sự hỗ trợ, bảo ban của Quốc Bảo hay không, Thuỷ Tiên cũng đang thành công trên con đường mình đã chọn, dù con đường có quá nhiều scandal, quá nhiều điều tiếng và không được nhiều người ủng hộ.
Bất cứ ai gặp Thuỷ Tiên cũng nói cô quá khôn ngoan, già dặn, thậm chí là ghê gớm so với tuổi 25 của mình. Người ghét cô thì nói Thuỷ Tiên ích kỷ, giàu tham vọng và sẵn sàng đạp bằng mọi thứ để đạt được mục đích của mình. Người yêu quý Thuỷ Tiên thì nói cô là mẫu người biết mình muốn gì, cần gì và làm thế nào để đạt được điều đó, mẫu người có thể vượt qua mọi khó khăn để đi đến cái đích của cuộc đời mình.
Sự yêu ghét luôn là cảm tính. Nên thật khó để nói Thuỷ Tiên là người tốt hay xấu dựa vào những đánh giá đó. Nhưng có một điều mà chắc chắn ai cũng phải thừa nhận: cuộc đời của cô ca sĩ mang tên Thuỷ Tiên – tên của một loài hoa dễ vỡ là một cuộc đời không đơn giản. Chính điều đó đã tạo nên tính cách của Thuỷ Tiên ngày hôm nay, biến cô trở thành một con mồi béo bở của truyền thông và dư luận, thậm chí đôi khi trở thành nạn nhân bất đắc dĩ của những vụ um xùm từ trên trời rơi xuống.
- 1
Ca sĩ Thuỷ Tiên và ký ức tuổi thơ vỡ vụn
Ngay cả bây giờ khi đã thành người nổi tiếng, mặc đồ hiệu đắt tiền, xài túi LV và tham gia các bữa tiệc sang trọng, Thuỷ Tiên cũng không bao giờ ngại ngùng hay giấu diếm về tuổi thơ cay đắng và bất hạnh của mình, bởi với cô, đó là ký ức không thể nào quên và không bao giờ được phép quên, những ký ức luôn thôi thúc cô phải sống, phải tồn tại, phải chiến đấu để tiến lên phía trước, thực hiện ước mơ bơi ra biển lớn của mình.
Thuỷ Tiên sinh ra ở miền Tây. Cô là con một trong một gia đình có bố là người Việt, mẹ là người gốc Hoa. Tuổi thơ cô không êm đềm như bao đứa trẻ cùng trang lứa, bởi năm cô lên 9 tuổi, bố cô đã qua đời sớm vì căn bệnh lao phổi. Những năm tháng hãi hùng và đau đớn đó vẫn luôn là một phần ký ức đầy ám ảnh và không thể xoá mờ trong cô.
Thuỷ Tiên kể, trước đó cô đã từng có một gia đình hạnh phúc, được bố mẹ nâng niu chiều chuộng. Cô mơ ước trở thành ca sĩ từ khi còn tấm bé và bố cô đã hứa sẽ giúp ước mơ của cô thành hiện thực bằng cách cho cô lên Sài Gòn học nhạc khi cô tròn 11 tuổi. Nhưng lời hứa đó đã không bao gìơ có thể thành sự thực, khi căn bệnh lao phổi oan nghiệt đã vĩnh viễn cướp đi người cha hiền từ của cô khi cô chập chững bước vào tuổi lên 9, hoàn toàn ngơ ngác trước cuộc đời. Biến cố đó đã đưa cuộc đời Thuỷ Tiên sang một trang khác, như trong một bài hát mà nhạc sĩ Quốc Bảo đã sáng tác cho cô, “Tuổi thơ vỡ từ khi thấy cha khóc thầm, giọt lệ lấp lánh, tuổi thơ chưa hề biết đau lòng”.
Trong ký ức của Thuỷ Tiên, cha cô là một người đàn ông gày gò, ốm yếu, thường xuyên bị bệnh tật giày vò, hành hạ nhưng vẫn yêu thương con vô điều kiện, yêu đến mức đắm đuối vì con. Đến bây giờ, khi nhắc lại những kỷ niệm về cha, cô vẫn ứa nước mắt. Cô kể: “Trước khi cha mất, cha đưa cho tôi 200 đồng đi mua mấy quả chuối về ăn. Cha vuốt tóc tôi và hỏi nếu cha chết con có buồn không Tiên. Khi đó tôi cứ trách cha gở miệng, nhưng sau này tôi nhận ra, cha đã đoán trước được điều gì sắp đến với mình. Một tháng sau cha tôi chết, suốt những năm tháng tuổi thơ tôi tràn ngập một nỗi ám ảnh, day dứt về nỗi đau mất cha”.
Không chỉ phải chịu nỗi đau mất cha, một trong những lý do khiến tuổi thơ của Thuỷ Tiên luôn đầy bất hạnh và ám ảnh cô đó là sự đối xử ghẻ lạnh của gia đình hai bên nội ngoại dành cho mẹ con cô. Sau khi cha cô qua đời, mọi người trong nhà xuất hiện nói với cô một cách dửng dưng, vô cảm: “Cha mày mất rồi kìa”, cô chạy vào và thấy cha nằm đó, lạnh lẽo, cô đơn và vô hồn. Nỗi đau mất đi chỗ dựa lớn nhất của đời mình thấm dần khi cô cảm nhận được sự hắt hủi, ghét bỏ, thậm chí là xua đuổi mà họ hàng nội ngoại dành cho mẹ con cô.
Ông bà nội lạnh nhạt với mẹ con cô vì bố cô bị cái bệnh mà mọi người ghê sợ, ông bà ngoại thì chửi mắng cô, xua đuổi cô, nói cô là đứa con không cha, là đồ ương bướng lì lợm. Thuỷ Tiên từng nói, suốt cuộc đời mình, cô sẽ không bao giờ quên những cái Tết đau buồn, khi cô cảm nhận rõ mình là đứa trẻ bị bỏ rơi, lạc loài trong đại gia đình của mình. Bởi thay vì thương cảm, cưu mang một đứa cháu mồ côi, sớm thiếu thốn tình cảm của cha, ông bà nội ngoại lại đối xử với cô như người dưng nước lã:
“Tôi còn nhớ những lần ông nội tôi phát kẹo cho các cháu. Ông kêu mấy đứa xếp hàng lại rồi lần lượt phát cho từng đứa. Nhưng đến lượt tôi, ông lạnh nhạt quát mày đi chỗ khác chơi rồi bỏ qua tôi không một chút thương xót, không cần biết tôi bẽ bàng như thế nào, đau đớn như thế nào khi bị đối xử như thế. Năm mới tết đến, cả nhà quây quần, ông ngoại tôi phát bao lì xì cho các cháu. Tôi cũng xếp hang để đợi lì xì, nhưng đến lượt tôi ông cũng đuổi mắng, bảo mày đi chỗ khác, vì mày là đứa lì lợm, ương bướng.
Tôi chỉ còn bíêt khóc và bỏ chạy đi khỏi chỗ đó ngay lập tức, vẫn còn nghe được thấp thoáng sau lưng câu nói ác ý của mọi người trong nhà, nói rằng kệ, để nó đi, nó là đứa con không cha. Khi đó tôi còn quá bé, tôi không hiểu vì sao mình bị ghét bỏ, xua đuổi như thế, nhưng tôi hận thù. Tôi nuôi tham vọng một ngày nào đó tôi sẽ chứng minh được mình, sẽ làm được những điều vĩ đại, sẽ khiến những người đã đối xử không tốt với tôi phải trả giá”.
Câu chuyện về người mẹ bất hạnh và nỗi ám ảnh nghèo khó
Sau khi cha mất, người duy nhất ở bên cạnh, yêu thương, lo lắng cho cô là mẹ cô, người đàn bà bất hạnh vừa phải chịu nỗi đau mất chồng, vừa phải chấp nhận sự ruồng bỏ của gia đình hai bên trong cay đắng, tủi hờn. Thương con gái bé bỏng, nên dù mất chồng từ khi còn rất trẻ, bà vẫn không đi tìm hạnh phúc mới mà ở vậy nuôi con, vì lo sợ cảnh “con anh, con tôi” sẽ khiến con gái mình gặp phải bất hạnh. Mẹ cô làm mọi việc, đã không tiếc sức mình, cốt mong sao Thuỷ Tiên có thể được đến trường, được ăn no mặc ấm như những đứa trẻ cùng trang lứa.
Trong mắt Thuỷ Tiên, mẹ là người cô yêu thương nhất và thần tượng nhất, dù hai mẹ con không phải lúc nào cũng hợp nhau. Có những đêm khi cha mất, cô vùi vào lòng mẹ ngủ mà vẫn thấy sợ hãi, trống trải. Nửa đêm tỉnh dậy không thấy mẹ đâu, Thuỷ Tiên hoảng loạn đi tìm, lo sẽ mất nốt mẹ. Cuối cùng cô thấy mẹ đang gục đầu khóc bên cạnh bàn thờ cha. Không nỡ phá vỡ những giây phút riêng tư của mẹ, Thuỷ Tiên cứ đứng đó, nhìn mẹ suốt đêm mà bà cũng không hề hay biết.
Thỉnh thoảng cô lại thấy bà thắp những nén hương mới cho cha, khi nén hương trên bàn thờ chuẩn bị sắp tàn. Đến sang hôm sau cô hỏi mẹ tại sao làm thế, thì bà bảo bà muốn thắp hương để hương hồn ba cô không bị lãnh lẽo dưới suối vàng.
Mất chồng, một mình nuôi con, lại bị người thân hắt hủi, nên cuộc sống của hai mẹ con Thuỷ Tiên gặp không ít sóng gió. Sau khi chồng qua đời, vì quá lo lắng cho con, cố sức làm việc để nuôi con mà mẹ Thuỷ Tiên bị đau dạ dày nặng, đến nỗi thường xuyên nôn ra máu. Nhà nghèo, không có tiền đi khám bệnh, ai cũng nghĩ mẹ cô bị lây lao phổi của cha cô nên cho uống thuốc lao phổi, càng uống bệnh càng nặng thêm, đến mức suýt nữa thì bỏ mạng. Lúc đó, hoàn cảnh gia đình Thuỷ Tiên bi đát đến nỗi mẹ cô chẳng được đưa đi viện chữa chạy mà được đưa vào chùa, nhờ nhà chùa cưu mang.
Bà được các sư trong chùa cho tá túc trong gian phòng nhỏ phía sau chùa, ngày ngày uống thuốc lá để giữ chút hơi tàn lực kiệt cuối cùng. Nhưng nhờ trời thương, và có lẽ nhờ phép màu kỳ diệu nào đó của cuộc sống nên cuối cùng mẹ Thuỷ Tiên đã không chết. Bà hồi phục chỉ sau một tháng đó trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Hai mẹ con Thủy Tiên vì thế lại có thể tiếp tục sống bên nhau, chăm sóc, an ủi nhau và cùng nhau vượt qua những năm tháng khó khăn nhất của cuộc đời.
Đến bây giờ, với Thủy Tiên, mẹ vẫn luôn là người cô yêu thương và trân trọng nhất trong cuộc đời. Hai mẹ con không hợp nhau, cứ ở gần là va chạm, là như nước với lửa, nhưng cứ đi xa mẹ, cô lại thấy nhớ và yêu thương mẹ cô vô cùng, lại muốn trở về trong vòng tay mẹ như khi còn thơ bé.
Tuổi thơ sóng gió và bị ghẻ lạnh, nên từ nhỏ Thủy Tiên đã ương bướng, ngang ngạnh và già dặn so với tuổi. Đến bây giờ khi đã sống một cuộc sống sung túc, cô vẫn không quên nỗi ám ảnh về cái nghèo, khi mà ngày nào cô cũng thèm được ăn những cái bánh mì đến ứa nước miếng mà không có, dù thật ra nó khô queo và khó nuốt vô cùng.
Cô thấm thía cái nghèo từ chính cái bánh mì đó, đến nỗi ghê sợ cái nghèo kinh khủng đang đeo bám mình. Nỗi ám ảnh đó nặng nề đến nỗi, sau này khi đã có tiền, cô không bao giờ động đến bất cứ miếng bánh mì nào, dù chỉ một lần, dù cái bánh mì đó được làm trong một nhà hàng cao cấp đến mấy. Bởi dù cái bánh mì bây giờ có ngon đến thế nào đi nữa, nó cũng sẽ gợi lại ký ức đau đớn mà cô đã trải qua.
Cái đói, cái nghèo ám ảnh Thủy Tiên đến nỗi cô thực sự khiếp sợ nó và mong thoát khỏi nó càng sớm càng tốt. Thế nên, ngay sau khi kết thúc môn thi cuối cùng của kì thi tốt nghiệp PTTH, cô đã bắt xe lên Sài Gòn và đi thực hiện ước mơ của mình. Khi đó Thủy Tiên chỉ có hai bàn tay trắng, hoàn toàn thân cô thế cô và ngu ngơ giữa đất Sài Gòn. Đến ngay cả một con đường, tên con phố của Sài Gòn, cô cũng không hề hay biết.
Nhưng ngày đó Thủy Tiên còn quá trẻ. Ước mơ, hoài bão, tham vọng cùng với tính cách được tôi luyện trong cay cực từ tấm bé, cô bất chấp và không sợ bất cứ điều gì. Lên Sài Gòn với hai bàn tay trắng, hoàn toàn không có định hướng, nhưng thuở ấy, trong đầu Thuỷ Tiên, lúc nào cũng đinh ninh mình nhất định sẽ nổi tiếng, nhất định sẽ giàu có và nhất định có một ngày bước lên trên đỉnh cao của sự ngưỡng vọng.
Lúc đó, Thủy Tiên hoàn toàn không nhận được sự ủng hộ của mẹ. Cô nói mình đi thi vào Đại học Kinh tế, nhưng kì thực lại nộp hồ sơ vào Cao đẳng Nghệ thuật Tp. HCM. Lúc nhận được giấy báo nhập học, mẹ cô gần như ngã ngửa, bất lực trước cô con gái ngang bướng. Bà tất tưởi lên Sài Gòn tìm cô, bắt cô về bằng được. Nhưng cuối cùng, mẹ cô cũng phải thất bại, phải chịu nhún nhường trước sự tham vọng và quyết tâm của cô.
- 2
Mối tình âm nhạc với Quốc Bảo
Số phận đã run rủi cho Thủy Tiên gặp Quốc Bảo trong một cuộc gặp gỡ tình cờ của số phận. Và dù hiện tại, khi cả hai không còn cùng đi với nhau chung một con đường, thì sẽ vẫn không có gì là quá đáng nếu nói chính Quốc Bảo là “món quà”, là “phép màu” mà cuộc sống dành tặng cho Thủy Tiên, người đã đem cho cô chiếc chìa khoá, giúp cô mở toang cánh cửa định mệnh của cuộc đời mình, đó là cánh cửa cô bước vào thế giới của âm nhạc.
Lên Sài Gòn một thời gian, Thủy Tiên vẫn là một cô gái quê ngu ngơ và chưa hề tìm được hướng đi cho cuộc đời mình. Nhưng trong một lần tình cờ gặp Quốc Bảo ở salon tóc, được một người bạn giới thiệu với người nhạc sĩ tài hoa và đào hoa này, cuộc đời Thủy Tiên đã sang một trang khác. Khi đó, Thuỷ Tiên chưa hề biết Quốc Bảo là ai. Cô chỉ biết Quốc Bảo nổi tiếng và đã đưa nhiều ca sĩ lên hàng diva sau khi nghe bạn bè kể lại. Sự nhiệt tình của người bạn cùng một chút may mắn hiếm hoi của số phận đã khiến Quốc Bảo gật đầu đồng ý nhận lời giúp đỡ Thủy Tiên thực hiện giấc mơ âm nhạc của mình.
Lần đầu tiên đến với Quốc Bảo, cái Thuỷ Tiên “ra mắt” là hình ảnh một cô gái quê nhưng giàu tham vọng và cá tính cùng với một chiếc băng thu âm được thu vội trong một quán bar rẻ tiền chứ không phải là một phòng thu kĩ thuật. Thật khó có thể nói vì sao Quốc Bảo đã nhận Thuỷ Tiên làm học trò và dìu dắt cô trong những bước đi đầu tiên đến với âm nhạc.
Nhưng anh đã giúp, với tất cả sự nhiệt tình của mình. Quốc Bảo nói khi đó Thủy Tiên như một tờ giấy trắng, hoàn toàn không có chuyên môn, không có căn bản, không có định hướng. Giọng hát của cô đơn thuần là bản năng, chưa được rèn luyện và chưa có gì nổi bật. Nhưng Quốc Bảo đã giúp cô rèn luyện giọng hát, giúp cô lăng xê tên tuổi và bắt đầu là cái tên được nhắc tới trong làng giải trí và cả trên các phương tiện truyền thông.
Công bằng mà nói, vào cái thuở ban đầu đó, người ta quan tâm đến âm nhạc của Thủy Tiên một thì quan tâm đến câu chuyện tình ái của Thủy Tiên và Quốc Bảo mười. Dù Thuỷ Tiên đã lên báo nói rất nhiều rằng mình không hề lợi dụng Quốc Bảo trong tình yêu, nhưng có một điều không thể phủ nhận, nếu không có câu chuyện tình rùm beng với Quốc Bảo được truyền thông khai thác, mổ xẻ một cách triệt để, nếu không có sự nâng đỡ, dìu dắt của Quốc Bảo trong những giai đoạn đầu của sự nghiệp âm nhạc, thì Thủy Tiên chưa chắc đã trở thành một cái tên được chú ý, được biết đến như ngày hôm nay.
Nhưng sau những gắn bó ban đầu cả trong tình yêu và trong âm nhạc, cuối cùng Thuỷ Tiên và Quốc Bảo đã đường ai nấy đi, như một điều tất yếu của cuộc sống. Những người thạo tin trong làng giải trí không ai ngạc nhiên vì điều đó. Bởi tất cả đều nhìn thấy Quốc Bảo và Thủy Tiên là hai cá tính, hai tâm hồn hoàn toàn khác biệt nhau, không hề có điểm chung. Cả hai như hai đường thẳng song song, gặp nhau bởi sự xô lệch, bởi một cơn chấn động của cuộc sống chứ không thể ở bên nhau mãi mãi được.
Sau khi chia tay với Quốc Bảo, nhiều người đồn đoán Thuỷ Tiên sẽ “chết”, sẽ không tồn tại được nếu không có Quốc Bảo. Nhưng Thủy Tiên đã chứng minh một điều ngược lại. Và đến thời điểm này, có thế nó cô đã thành công, dù sự thành công đó, theo nhiều người, lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác so với cái thời Thuỷ Tiên và Quốc Bảo vẫn còn song hành.
Từ một cô gái chuyên hát rock, chọn một thứ âm nhạc “hoặc thật vui, hoặc thật buồn, hoặc thật dữ dội, hoặc thật bình yên”, Thủy Tiên đã rẽ ngang trở thành một ca sĩ hát dòng nhạc thị trường. Cô đã thành công với hình tượng công chúa tuyết trắng, được hoan nghênh với sự gợi cảm, nóng bỏng trong phong cách trình diễn cũng như thời trang của mình. Cái tên Thuỷ Tiên không còn xa lạ với giới trẻ.
Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó. Cái chất “lạ lạ” của Thuỷ Tiên cái thời ở bên Quốc Bảo đã không còn, và thay vì được chú ý nhiều về chuyên môn, về các sản phẩm âm nhạc, người ta nói nhiều về Thuỷ Tiên hơn trong các scandal tình ái, các nghi vấn phẫu thuật thẩm mỹ hay những phát ngôn dại dột, thiếu cẩn trọng với truyền thông. Từ chuyện lộ ảnh nóng đến những tuyên bố gây sốc về tình dục, từ chuyện tạo scandal để gây sự chú ý của dư luận đến những chuyện “hậu trường” trong sự nghiệp và trong mối tình với Công Vinh, tất cả mọi thứ liên quan đến cuộc sống của Thuỷ Tiên đều được đưa lên bàn mổ, mổ xẻ, phân tích, bình luận một cách kĩ lưỡng.