Mẹ vô tình “đào tạo” con nói dối
(Giúp bạn)Nghe mẹ mắng: “Đồ mất dạy, ai dạy mày nói dối trơ tráo thế”, cu Tí thản nhiên trả lời: “Con chỉ học theo mẹ thôi”.
- 1
Nói dối thoát tội
Ở với bố mẹ chồng khó tính nên chị Hoa luôn phải lựa để sống cho bình yên. Từ khi có con, chị càng phải lựa nhiều hơn. Cũng may, nhờ chị khéo léo nên cuộc sống gia đình ít có va chạm. Nhưng cũng từ đó mà nảy sinh ra nhiều hậu họa.
Cu Bin nhà chị đã lên 5, cái tuổi như tờ giấy trắng, bố mẹ vẽ gì vào giấy thì tính cách của con sẽ như vậy. Chị Hoa không cố tình dạy con những điều không nên làm nhưng luôn luôn phải sống trong cách “lựa” nên chị đã biến con thành chú Cuội lúc nào không hay.
Ví dụ, sau khi đón con, chị Hoa đưa con vào Vincom chơi cho thoải mái. Chị biết nếu “khai thật”, mẹ chồng chị giận dỗi: “Nó chỉ biết chơi bời mà chẳng chịu lo việc nhà”. Thế là chị nói dối cho yên chuyện.
Để nói dối thông suốt, chị phải biến con thành “đồng lõa” với lý do “tắc đường”. Mà ở Hà Nội, tắc đường là chuyện xảy ra như cơm bữa nên đố các cụ dám nghi ngờ. Cùng lắm mẹ chị càu nhàu mấy câu trách mắng vu vơ mà thôi.
Thế là từ đó, cứ khi nào về muộn, cả hai muộn con đều đồng thanh: “Hôm nay tắc đường quá”.
Không ham chơi nên chị Nga chẳng bao giờ đổ lỗi cho tắc đường. Điều khiến chị lo lắng nhất là sự vụng về của mình. Chị vụng tới mức động đâu hỏng đó. Gia đình lại chỉ có ba người nên khi có bất cứ đồ vật gì hỏng là chồng chị đoán ngay ra thủ phạm. Có những chuyện anh Hưng xuề xòa bỏ qua nhưng cũng có những chuyện khiến anh nổi đóa.
Chị Nga lại có máu… sợ chồng nên chị nghĩ ra “tuyệt chiêu” né tội. Ví dụ khi làm vỡ cái chậu hoa ở đầu hè, chị đổ ngay cho… gió. Mải xem ti vi làm cháy chảo trứng, chị viện cớ lau người cho con vừa bị nôn,… Vì con là “nhân chứng” nên chị ngon ngọt dỗ con bênh mẹ. Thế là bố hỏi gì, cu Tí đều gật đầu lia lịa. Thấy con xác nhận, chồng chị... đành tin vậy.
- 2
Vô tình biến con thành Cuội
Thấy con nghe lời, chị Nga thở phào nhẹ nhõm. “May mà mình nhanh trí nên thoát tội”. Nhưng thoát được tội nhẹ, chị Nga lại vấp phải tội khác nặng hơn. Đó là biến con thành chú Cuội. Thực ra, cu Tí nhiễm bệnh nói dối lúc nào chị không biết, chỉ đến khi đi họp phụ huynh chị mới phát hiện ra sự thật tày trời.
Chẳng là gần đây, chị không hiểu tại sao nhà trường thỉnh thoảng lại đốt xuất thu thêm tiền. Số tiền đó với chị không quá lớn nhưng chị hơi ngạc nhiên vì nó không có trong danh sách các khoản phải thu mà cô giáo công bố đầu năm. Tuy nhiên do bận rộn, chị chỉ nghĩ qua rồi quên luôn.
Tới khi đi họp phụ huynh, chị mới tá hỏi vì cô giáo khẳng định nhà trường chưa hề thu khoản tiền nào ngoài khoản đã công bố từ đầu năm học.
Về nhà tra khảo con, chị mới biết hóa ra cu Tí vẽ ra các loại phí để… ăn quà. Chị quát mắng: “Đồ mất dạy, ai dạy mày nói dối trơ tráo thế”, cu Tí thản nhiên trả lời: “Con chỉ học theo mẹ thôi”.
Khi nghe con nói, chị Nga mới giật mình. Những việc chị làm trước kia tưởng đơn giản hóa ra nó lại để hậu quả khôn lường.
Cu Bin cũng sớm nhiễm tính nói dối của mẹ. Từ chuyện lớn đến chuyện bé, hễ cứ gây ra lỗi gì là cu Bin lại chối phắt đi, tỉnh khô như không biết gì.
Bị mẹ đánh vì tội nói dối, cu Bin không biết lý luận như cu Tí nhưng những lời nói của bé cũng đủ để chị Hoa phải cay mắt nghĩ lại. Cu Bin khóc: “Con thấy mẹ cũng nói dối thế mà”.
Chị Hoa chia sẻ: “Từ khi nghe con nói như vậy, tôi giật mình nghĩ tới bản thân. Tôi đâu muốn dạy con như vậy nhưng vô tình tôi đã biến con thành Cuội”.
Chị Hoa chia sẻ, trong cuộc sống, không phải riêng mình chị mà rất nhiều bà mẹ vì muốn yên chuyện, muốn đẹp lòng xung quanh mà phải nói dối nhưng lại không để ý đến sự chứng kiến của con. Điều này rất nguy hiểm vì các bé học theo người lớn rất nhanh, do đó cha mẹ phải hết sức cẩn trọng trong hành vi ứng xử hàng ngày.