Cách phá thai kinh dị của người xưa?
(Giúp bạn)
Người xưa có phá thai không? Cảm ơn chuyên mục!
Mặc dù ngày nay phá thai vẫn còn là một chủ đề gây tranh cãi nhưng rõ ràng, các hoạt động phá thai đã có “tuổi đời” lên đến hàng nghìn năm. Từ thời cổ đại, con người đã sử dụng rất nhiều những phương pháp khác nhau để loại bỏ những cái thai không mong muốn.
Thời cổ đại
Lần đầu tiên các nhà khoa học thấy người cổ đại đề cập đến phá thai là trong những quyển sách giấy cói Ebers của người Ai Cập cổ đại. Tuy không nói quá cụ thể nhưng trong sách cổ, người Ai Cập miêu tả việc phá thai như là “tạo áp lực để bào thai thoát ra khỏi dạ dày người phụ nữ”. Công thức làm sảy thai của người Ai Cập cổ đại dựa trên quả acai berry và có thể chấm dứt thai kỳ vào bất cứ thời điểm nào.
Việc phá thai cũng được thực hiện trong những triều đình Trung Quốc cổ đại. Rất nhiều tài liệu ghi chép lại cho thấy các phi tần mỹ nữ trong hoàng cung đã phá thai từ những năm 515 trước Công Nguyên. Văn hóa dân gian cho thấy phụ nữ Trung Quốc xưa đã sử dụng thủy ngân để phá thai.
Thêm vào đó, một loại những ghi chép cũng cho thấy thời cổ đại, người Trung Quốc đã biết dùng những giải pháp rất thô sơ như lấy đá chà xát lên tử cung, cưỡi ngựa hoặc nâng vật nặng. Động cơ cho những hành động này rất đơn giản, đó là quan sát những trường hợp vô tình bị sảy thai và cố tình thực hiện nó để phá thai có chủ đích. Trong những tài liệu ghi chép của các nước châu Á khác như Nhật Bản, người ta có đề cập đến những đền thờ dành riêng cho những đứa trẻ bị phá bỏ từ trong bụng mẹ, lần đầu tiên xuất hiện năm 1200.
Nhìn chung, các phương pháp phá thai xưa đều chủ yếu tác động từ bên ngoài và không xâm nhập vào bên trong. Những hoạt động chân tay nặng nhọc như leo núi, chèo thuyền, cử tạ, lặn hoặc cố tình lao động một cách cực đoan rất phổ biến. Các phương pháp khác bao gồm nhịn ăn hoặc đổ nước nóng trực tiếp lên bụng. Một số khám phá khảo cổ cũng cho thấy người xưa đã từng nỗ lực phẫu thuật để lấy thai nhi nhưng hầu như không thành công và hiếm người lựa chọn.
Trong kinh thánh cũng có một đoạn tích liên quan đến vấn đề phá thai. Người ta sẽ kiểm tra xem một người phụ nữ có ngoại tình hay không bằng cách bắt cô ấy bỏ đứa con trong bụng. Nếu người phụ nữ không đồng ý, chứng tỏ cô ấy chung thủy và đứa con đó là con của chồng. Nếu người phụ nữ đồng ý phá thai, chứng tỏ cô ấy đã phạm tội ngoại tình.
Thậm chí ngay cả Hippocrates (cha đẻ của nền Y học phương Tây) cũng đã từng được sử sách ghi chép lại là đã khuyên bệnh nhân của mình, một cô gái điếm, phá thai bằng cách nhảy lên xuống liên tục. Soranus, một bác sĩ phụ khoa ở Ephesus là người đầu tiên có những ghi chép về Hippocrate và được cho là biết rất nhiều thông tin về ông cũng gợi ý những phương pháp phá thai như thụt âm đạo, ăn chay, dùng thảo dược kích thích lưu lượng máu ở vùng xương chậu.
Aristotle nhà triết học, nhà giáo dục và nhà khoa học đã tạo nên ảnh hưởng hết sức lớn lao trong nền văn minh Tây Phương dường như cũng đã đề cập đến phá thai khi ông viết “Khi các cặp vợ chồng có con không mong muốn, hãy thực hiện việc loại bỏ nó trước khi cảm giác và sự sống thành hình.”
Thời trung cổ
Trong thời kỳ trung cổ, quan điểm về phá thai và ngừa thai chịu ảnh hưởng lớn bởi các tác phẩm thần học. Nhưng có rất nhiều phương pháp vẫn được sử dụng từ thời cổ đại. Các tác giả như Celsus, Pliny, Galen, Oribasius, Marcellus Empiricus và Aeitius gợi ý cho phụ nữ sử dụng các loại đồ uống khác nhau, kem bôi và một số thao tác vật lý để thoát khỏi việc mang thai không mong muốn.
Theodorus Priscianus là người đầu tiên có khái niệm nạo thai. Tuy nhiên vì là người chịu ảnh hưởng bởi Hippocrates, ông cho rằng phá thai là một biện pháp xúc phạm y học. Ông chỉ cho phép sử dụng nạo thai trong những trường hợp tử cung có vấn đề hoặc thai gây nguy hiểm đến tính mạng người mẹ.
Một trong những phương pháp phá thai cực đoan nhất trong thời trung cổ được gọi là embryotomy. Đây là phương pháp dùng cành cây để loại bỏ các bào thai bất kể còn đang sống hay đã chết từ bụng mẹ bất kể một số biến chứng có thể gây nguy hiểm cho tính mạng người mẹ. Khi nói về phương pháp phẫu thuật, thời kỳ trung cổ cũng đã có cách mổ lấy thai, nhưng điều này đã được sử dụng để cứu con chứ không phải mẹ. Một số sử sách trung cổ còn ghi lại việc sử dụng kim đan hoặc móc áo để chọc thủng túi ối hoặc xuyên qua thai nhi để kích thích đẻ non.
Một trong những cách tránh thai khác được người trung cổ sử dụng là lấy vòng tránh thai, thuốc đạn hoặc băng nhét vào âm đạo. Những vòng tránh thai hoặc băng vệ sinh này được làm bằng len, ngâm trong một hỗn hợp các loại thảo mộc để gây sẩy thai. Thuốc phá thai dùng bằng đường uống chứa hỗn cũng thường được ưa chuộng. Những loại thuốc phá thai ngày nay cũng chính là “phiên bản nâng cấp’ của những loại thuốc thời trung cổ này. Truyện dân gian Đức cũng từng mô tả việc các gái mại dâm sử dụng rễ cây dương xỉ để phá thai.
Sử dụng hơi nước cũng là một các được sử dụng trong thời cổ đại và đầu trung cổ. Người phụ nữ sẽ ngồi hơ trên một nồi nước đun sôi hoặc tắm bọt biển để gây sảy thai.
Sách Do Thái có những đoạn về phá thai và một số phương pháp kiểm soát sinh đẻ. Hầu hết các văn bản tiếng Do Thái, đều giải thích rằng người Do Thái cho phép phá thai và ngừa thai trong một số trường hợp đặc biệt. Như khi cuộc sống của người phụ nữ đang gặp nguy hiểm và hoặc trẻ vị thành niên hay phụ nữ cho con bú đột nhiên có thai.
Luật pháp Do Thái nói rằng phụ nữ có chồng không có quyền pháp lý để từ chối quan hệ tình dục với chồng của mình, chưa kể đến thực tế là những người chủ thường hãm hiếp nô lệ của họ. Chính vì vậy phụ nữ Do Thái sẽ sử dụng các loại thảo mộc tránh thai cũng như các loại thảo mộc sẽ giúp loại bỏ thai không mong muốn.
Min