Con trai mình được 5 tuổi và rất hiếu động, nghịch ngợm luôn chân luôn tay. Nói chung trừ lúc con đi ngủ thì mọi người trong nhà mới cảm thấy đỡ mệt mỏi và tạm thời yên ổn.
Ở nhà, vì được mọi người chiều nên con nhiều lúc cũng rất hư. Trước đây, con không bao giờ tự biết sắp xếp đồ cá nhân, đồ chơi hay những vật dụng khác một cách ngăn nắp sau khi chơi xong. Nhất là khi đến nhà người khác, con không bao giờ tự giác chào người lớn tuổi. Thường cứ để bố mẹ nhắc con mới lí nhí cất tiếng chào.
Và tính xấu nhất là bất kể con đến nhà ai, con đều tự ý xông vào nhà lùng sục khắp các phòng để tìm đồ chơi mà chẳng bao giờ nhớ xin phép chủ nhà. Trong khi chơi, con không biết giữ gìn nên đồ chơi thường bị hư hại nặng.
Nhất là khi ngồi vào bàn ăn, thấy nhiều người có mặt con càng được thể chạy lăng xăng. Thậm chí nhiều lúc còn làm rơi và đổ vỡ một vài chiếc bát đĩa trên bàn ăn nữa. Điều này làm mình ngượng ngùng và xấu hổ lắm.
Nói chung, mỗi lần cho con đến nhà người khác chơi, khi về mình và anh xã đều cảm thấy thất vọng tràn trề về cách ứng xử của con. Vài lần để ý con như vậy, mình lặng lẽ lên kế hoạch thay đổi thói quen xấu này của con trai.
Để bắt đầu, vợ chồng mình luôn xác định giúp con từ bỏ thói quen xấu không thể trong một sớm một chiều. Vả lại để con thay đổi nhanh, bản thân mình và chồng phải là tấm gương cho con noi theo.
Những lúc cần con lấy giúp đồ vật nào đó, mình đề nghị rất lịch sự. Chẳng hạn như: “Con có thể lấy cho mẹ cái này cái nọ”, “Cảm ơn con đã lấy giúp mẹ nhé”… Sau đó, mình lại không quên dành thời gian hướng dẫn con những kỹ năng muốn đề nghị hay hỏi ai đó làm việc gì. Từ đó, con hình thành thói quen cư xử và nói năng lịch sự với người lớn.
Thứ 2, vợ chồng mình thống nhất dạy những nguyên tắc tối thiểu để con trở thành một người khách quý khi đến nhà người khác chơi.
Mình dạy con khi đến nhà người khác nhất thiết phải xin phép trước khi làm việc gì đó hoặc muốn chơi đồ chơi. Biết cảm ơn khi được tặng quà hoặc được người khác ưu đãi cho điều gì. Bên cạnh đó, mình bảo con 5 tuổi lớn rồi nên nhất thiết phải học thói quen biết tự giác chào hỏi, cảm ơn những người lớn tuổi khi đến nhà.
Tiếp nữa, mình hướng dẫn con tự giác rửa tay trước và sau ăn. Khi ăn, con phải ngồi nghiêm túc bên bàn, không được quấy nhiễu. Khi chơi đồ chơi được cho mượn xong, con phải sắp xếp ngăn nắp.
Chồng mình còn liên tục nhắc con rằng, khi đến nhà người khác, con không được tự ý sờ mó vào đồ vật trong nhà. Nếu có sờ phải nhẹ nhàng và tránh làm bẩn cũng như hư hại các vật dụng.
Cứ thế, vợ chồng liên tục thay nhau bảo ban và nhắc nhở con những nguyên tắc này. Đặc biệt mỗi khi cùng con đến chơi nhà người khác, mình hay tận dụng thời điểm này để nhắc nhở con làm theo những nguyên tắc trên.
Hoặc khi con ở nhà, mình thường xuyên nhắc nhở nhiều lần trong các tình huống cụ thể. Vì thế, dần dần những nguyên tắc này trở thành thói quen của con.
Đến giờ, sau vài tháng giám sát và kiên trì dạy con, khi đến nhà người khác chơi cùng bố mẹ, con đã dần trở thành vị khách lịch sự đáng yêu và ngoan ngoãn. Con không còn dám thể hiện sự tự do của mình dù bố mẹ không còn phải theo dõi để nhắc nhở con như trước nữa.a