Lạ lùng hoàng hậu thông dâm với... thái giám

00:13 12/02/2014

(Giúp bạn)Trong lịch sử Trung Quốc, Hiếu Văn Đế Thác Bạt Hoành nhà Bắc Ngụy nổi tiếng với chính những cải cách văn hóa và chính trị mạnh mẽ, hướng đến một xã hội đa sắc tộc. Tuy nhiên, trên tình trường, ông vua của bộ tộc Tiên Ti lại rơi vào hoàn cảnh vô cùng trớ trêu.

  • 1

    Mẫu nghi thiên hạ

    Thác Bạt Hoành ban đầu có hai người vợ, một người họ Lâm, một người họ Cao. Cả hai người này đều sinh con cho Thác Bạt Hoành nhưng chưa bao giờ được Thác Bạt Hoành tổ chức cưới hỏi đàng hoàng, bản thân vị hoàng đế nhà Bắc Ngụy cũng không hề sủng ái họ Lâm và họ Cao. Sau khi lên ngôi, Hiếu Văn Đế đã cưới hai vị hoàng hậu, một người là Phế Hoàng hậu Phùng Thanh và một người là U Hoàng hậu Phùng Nhuận. 

    Thực tế, cho tới năm 27 tuổi, sau 14 năm ở ngôi hoàng đế, Thác Bạt Hoành vẫn không lập hoàng hậu và trên danh nghĩa vẫn là một “người đàn ông độc thân”. Khi đó, một đại thần sốt ruột đã dâng sớ nói: “Bệ hạ năm nay 27 tuổi mà vẫn chưa lập hoàng hậu, để 6 cung không có người cai quản. Thần nghĩ rằng nên sớm có hoàng hậu để chỉnh đốn những việc trong hậu cung”. Chính vì thế, Thác Bạt Hoành đã quyết định phong cho Phùng Thanh làm hoàng hậu.

    Hoàng hậu Phùng Thanh là một người phụ nữ hết sức mẫu mực. Kể từ ngày được phong làm hoàng hậu, Phùng Thanh đã làm hết vai trò của một người ở ngôi mẫu nghi thiên hạ. Mọi việc trong hậu cung được quản lý đâu ra đấy. Tuy nhiên, Phùng Thanh lại không hề nhận được sự sủng ái của Thác Bạt Hoành. 

    Trong số các phi tần chốn hậu cung, người được Thác Bạt Hoành sủng ái nhất chính là Phùng Nhuận - người em cùng cha khác mẹ với Phùng Thanh. Phùng Nhuận vào cung từ năm 14 tuổi, cùng lúc với Phùng Thanh, song nhờ có nhan sắc hơn người nên rất được hoàng đế sủng ái. Tuy  nhiên, không lâu sau đó, do Phùng Nhuận mắc bệnh mãn tính nên bị Phùng Thái hậu - mẹ của Thác Bạt Hoành - đưa ra khỏi cung làm ni cô. Sau khi chữa khỏi bệnh, Phùng Nhuận không cam phận sống cuộc sống tụng kinh gõ mõ cô độc nên đã tư tình với nhiều người đàn ông.

    Điều đáng nói là, Hiếu Văn Đế Thác Bạt Hoành lại không thể quên được hình ảnh của Phùng Nhuận. Vì thế, sau khi được tin Phùng Nhuận đã khỏi bệnh liền sai người tới đón cô vào cung. Sau khi quay trở lại cung, Thác Bạt Hoành còn sủng ái Phùng Nhuận hơn xưa. Năm 496, lấy cớ Phùng Thanh không nói tiếng Hán, Thác Bạt Hoành đã phế truất Phùng Thanh làm thứ dân rồi lập Phùng Nhuận lên ngôi hoàng hậu. 

    Phùng Thanh mất đi ngôi vị, phải cắt tóc tới chùa Dao Quang Tự làm ni cô, sống cô độc tới già. Thác Bạt Hoành sủng ái người đẹp nhưng cũng là ông vua tham vọng, do vậy chẳng bao lâu sau, Thác Bạt Hoành dẫn quân bắt đầu cuộc Nam chinh kéo dài nhiều năm. Và chính trong thời gian Thác Bạt Hoành còn đang mải mê nơi chiến trường, trong hậu cung của Bắc Ngụy đã xảy ra vụ ngoại tình cực kỳ hi hữu.

    la-lung-hoang-hau-thong-dam-voi-thai-giam-1

    Ảnh minh hoạ

  • 2

    Ngoại tình với thái giám

    Vốn tính dâm loạn, nay hoàng đế đi vắng, Phùng Nhuận Hoàng hậu bắt đầu lộ rõ bản chất lẳng lơ của mình. Lúc bấy giờ, trong hậu cung có một thái giám tên là Cao Bồ Tát, rất khôi ngô tuấn tú. Khi được đưa vào cung làm thái giám, họ Cao đã dùng thủ đoạn để vượt qua vòng “kiểm duyệt”, do vậy, dù danh là thái giám nhưng thực chất vẫn là đàn ông. Phùng Nhuận Hoàng hậu nhanh chóng phát hiện ra điều này và không bao lâu sau, hoàng hậu và thái giám trở thành tình nhân. 

    Cao Bồ Tát rất giỏi lấy lòng người khác, do vậy, y nắm trong tay cả một bè lũ thân cận sẵn sàng vì mình mà bán mạng. Trong khi đó, Phùng Nhuận Hoàng hậu cũng tự xây dựng thế lực riêng. Do vậy, khi Phùng Hoàng hậu và họ Cao tư thông với nhau cũng đồng thời hình thành một thế lực lớn mạnh trong triều đình. Cũng vì thế, mặc dù tông thất đều biết chuyện Phùng Hoàng hậu tư thông với tên thái giám họ Cao nhưng không ai dám hé ra nửa lời.

    Tuy nhiên, cuối cùng thì chuyện tai tiếng của Phùng Nhuận cũng tới tai Hiếu Văn Đế. Lúc bấy giờ, em trai của Phùng Nhuận là Phùng Túc rất thích cô công chúa em gái Thác Bạt Hoành. Hiếu Văn Đế biết chuyện cũng đồng ý tác thành. Không ngờ, cô công chúa quá yêu người chồng vừa mất, nhất định không chịu tái giá, còn tuyên bố nếu có tái giá cũng không tái giá với người như Phùng Túc. 

    Khi Phùng Túc định ép buộc công chúa về nhà thì một người hầu của công chúa đã bí mật tới gặp Hiếu Văn Đế tố cáo chuyện tư thông giữa Phùng Hoàng hậu và Cao Bồ Tát. Hiếu Văn Đế nghe xong, vừa sững sờ vừa giận dữ, tuy nhiên cho rằng em gái vì không muốn cưới Phùng Túc nên mới nghĩ ra chuyện này.

    Thế nhưng, sau đó, một hoạn quan thân tín của Hiếu Văn Đế là Lưu Đằng đã tới mật báo với Hiếu Văn Đế chuyện tư tình của Phùng Hoàng hậu. Tới lúc này, ảo tưởng của Hiếu Văn Đế về mỹ nhân họ Phùng mới thực sự tan vỡ. Ông vua bản lĩnh một thời ngã vật xuống đất ngay trong doanh trại của đội quân hùng mạnh.

    Phùng Hoàng hậu cũng nhanh chóng biết được chuyện tư thông của mình đã bại lộ nên tìm gặp mẹ đẻ là Thường thị để bàn cách đối phó. Hai mẹ con họ Phùng quyết định mời một nữ phù thủy vào cung tìm cách yểm bùa, nguyền rủa Hiếu Văn Đế sớm chết để mình có thể thâu tóm quyền lực trong triều đình. 

    Sau đó, để thám thính tình hình, Phùng Hoàng hậu cử rất nhiều tâm phúc của mình tới doanh trại của Hiếu Văn Đế để “thăm nom”. Để khỏi rút dây động rừng, Hiếu Văn Đế giả như không biết chuyện gì đang xảy ra trong cung. Vì thế, khi bọn thuộc hạ báo tin về, Phùng Hoàng hậu rất vui, cho rằng mình đã qua khỏi kiếp nạn.

    Tới năm 499, Hiếu Văn Đế Thác Bạt Hoành bí mật đột ngột quay trở về kinh đô Lạc Dương. Vừa về tới nơi, Hiếu Văn Đế đã ra lệnh cho bắt toàn bộ người của Cao Bồ Tát, đồng thời tìm thấy một thanh đoản kiếm được Phùng Hoàng hậu giắt bên người. Tối ngày hôm đó, Hiếu Văn Đế cho Phùng Hoàng hậu ngồi ở căn phòng bên cạnh rồi sai người đưa Cao Bồ Tát vào, bắt khai hết những chuyện dâm loạn giữa mình với Phùng Hoàng hậu. Đến nước này, họ Cao cũng không còn cách nào khác, đành khai ra tất cả.

    Sau khi tra hỏi Cao Bồ Tát, Hiếu Văn Đế cho gọi hai người em của mình là Bành Thành Vương và Bắc Hải Vương vào, chỉ tay về phía phòng của Phùng Hoàng hậu và nói: “Con dâm phụ này muốn cầm dao giết ta. Ta nể cô ta là con gái nhà Văn Minh Thái hậu nên không muốn phế truất, chỉ giam trong cung. Nếu như cô ta còn chút liêm sỉ nào thì ắt tự biết mà tìm cái chết. Vì thế, các ngươi đừng nghĩ ta còn tình cảm gì với cô ta”. 

    Sau khi Bành Thành Vương và Bắc Hải Vương đi ra, Hiếu Văn Đế quay sang hỏi Phùng Hoàng hậu có gì muốn nói nữa không. Phùng Hoàng hậu lúc này quỳ xuống đất, khóc lóc vật vã không thôi. Hiếu Văn Đế nể tình vợ chồng nhiều năm, Phùng Hoàng hậu lại cũng từng là thiếp yêu của mình nên chỉ sai người giam Phùng Hoàng hậu vào lãnh cung.

    Hiếu Văn Đế vì chuyện ngoại tình của Phùng Hoàng hậu lại thêm chinh chiến liên miên nên sức khỏe ngày càng suy kiệt. Không lâu sau, ông vua Bắc Ngụy đổ bệnh nằm liệt trên giường. Trước khi lâm chung, Hiếu Văn Đế dặn: “Phùng Hoàng hậu không giữ đạo của người làm vợ, làm đủ chuyện sai trái. Nay ta chết đi thì hãy cho cô ta tự tận theo rồi an táng theo nghi lễ dành cho hoàng hậu”. 

    Bắc Hải Vương và Bành Thành Vương tuân theo lời của Hiếu Văn Đế thực hiện. Tuy nhiên, khi đưa thuốc độc đến cho Phùng Nhuận, bà hoàng hậu nhất định không chịu uống. Bắc Hải vương không còn cách nào khác, đành sai người đè Phùng Hoàng hậu ra rồi đổ thuốc độc vào miệng, để rồi cuối cùng, bà hoàng hậu đầu tiên và duy nhất trong lịch sử Trung Quốc ngoại tình với cả thái giám đã chết trong sự đau đớn tột cùng.

Comments